Thứ Năm, 4 tháng 11, 2010

Của Duy đâu ??


1. Bây giờ thấy các bé con học theo kiểu cải cách hay đổi mới chi chi đó mà viết hẳn vào trong sách, cứ học xong thì quyển sách này vứt.

- Mình sinh năm 1978 nghĩa là nguyên đoạn cấp 1 vẫn còn chế độ học lại sách có tổ chức: Nghĩa là sách được phát cho học sinh vào đầu năm học và thu lại vào cuối năm để sang năm lại phát cho lớp sau.

- Sách thì bằng giấy cộng thêm cái công nghệ thời đó thì mấy khi mà đẹp lại trải qua 1 hoặc vài năm dưới sự lật lật mở mở của mấy ông học trò, chỉ cần tưởng tượng thế thì biết nó tã tới cở nào rồi.

- Tất nhiên rồi cũng tới lúc ko còn dùng đc nửa thì sẽ được dặm vào 1 ít sách mới, với cả có khi gặp trúng ông xài trước lười học hoặc cẩn thận thì cũng còn mới thế nên trong đống sách phát ra thì có quyển đẹp quyển xấu.

- Việc phát sách đầu năm thì đúng ra do cô giáo phụ trách phát theo kiểu hên xui nhưng thường thì cô giao cho cờ đỏ hoặc để 1 đống đấy lên tự nhận. Vậy nên cái sự nhanh nhẹn, xông pha mới có dịp mà phát huy, riêng mình không thèm tranh giành với đám phàm phu đó làm chi cứ từ từ có gì nhận nấy nên sách mình nhận về thì hết 99,99% là te tua xơ mướp rồi.

- Hông sao về chịu khó mông má lại tí rồi cũng dùng đc. Hồi đấy khó khăn có đc mấy họa báo Liên Xô (in màu, giấy dày như tạp chí nhà đẹp bây giờ í) là rất hiếm nhưng nhà mình có, lấy hắn mà bọc lại bìa sách dòm bên ngoài cho tươm tất rồi dán dán ép ép xong thì quyển sách ko đến nổi tệ lắm. Mình cứ bằng lòng thế ko thèm tranh giành làm chi (may khi lớn lên mình thoát khỏi thời 2 người mua chung cái quần tà lỏn chứ không thì ở truồng suốt đời).


2. Lúc nhỏ toàn ăn khoai là chính nhưng sao mình học giỏi thế không biết ??? Hình như nguyên 5 năm cấp một mình toàn đứng nhứt he he. Nên việc nhận phần thưởng trước bàn dân thiên hạ với mình là mặc nhiên ko có chi phải lăn tăn.

Đùng 1 cái năm lớp 5 có tới 2 thèn đứng nhứt lại là năm cuối cấp nên đc xuống trường huyện nhận phần thưởng, mình tà tà như mọi khi đến khi dòm lên thất thèn ku nhứt mới kia đã đứng sẳn mà chả hiểu sao 1 lớp có 1 suất đứng thôi. Ừ thế mày đứng đi tao ngồi vậy cuối cùng thì phần thưởng của mình với nó như nhau mổi tội cái mẹt mình ko có trong hình lãnh thưởng.



3. Ngoài ông anh ruột ra lúc nhỏ mình chơi với 1 đứa nửa là anh em nhà cô nhà cậu, ngang ngang tuổi mình. Ông nội nó là ông ngoại mình. Mẹ nó là tiểu thương hay còn gọi là "tư sản mẹt" vào thời đó nên tiền bạc cũng rủng rẻn và nó có nhiều đồ chơi, mình chơi với nó chủ yếu là ké đồ chơi.

- Thèn này được ông ngoại mình cưng kinh (cháu nội lại là đích tôn mà) nên ông hay dẩn nó đi chơi với cả ăn vặt. Lúc đó còn nhỏ chưa biết dị là gì nên mình cứ bám theo hưởng xớ. Nhưng cái đoạn mua đồ chơi cho thì không hưởng xớ được.

- Có lần ông đi Bình Định về mua theo 2 con hổ bằng đất sét sơn màu mình mừng kinh nhưng mà hóa ra của thèn kia tất vì đó là 1 cặp chứ ko phải hai con. Thôiiii bằng đất sét chứ gì vào xóm gốm mè nheo xin lấy 1 cục về nặn ra cả đàn ấy chứ tao chả cần.

- Ko biết do bẩm sinh hay do tự làm đồ chơi hoài mà mình trở thành khéo tay dù có lấy kính hiển vi mà soi thì cấm có thấy 10 đầu ngón tay mình có cái hoa tay nào.



4. Năm lớp 8 trường tổ chức thi vẽ để chọn ra đội hình đi thi huyện mình lọt vào được thế là đi thi toàn huyện, hồi giờ toàn vẽ trên giấy vở tự nhiên vào thi thấy phát cho mổi vị 1 tấm bản đồ (khoảng tầm tờ A1) to vật vã (lật cái lưng trắng lại vẽ lên đó), phát đến mình là thèn cuối cùng (tại lãnh theo kiểu giơ tay mình thì thong thả) ........ tèn ten hết giấy.
-Trong khi mình còn ngồi chờ ban tổ chức kiếm giấy thì tụi kia hì hục vẽ. Tình hình là hiệu sách (cả huyện có mổi chổ này bán bản đồ) hết hàng nên ban tổ chức mới lấy kéo cắt 1 cái hình quảng cáo trong phòng cho mình làm giấy vẽ tờ này là bìa cứng. Cuối cùng mình cũng có tờ giấy để thi với thiên hạ mặc dù tờ giấy này hông giống ai.
-Toát mồ hôi vật lộn với tờ giấy (to quá mà) mình cũng bôi màu xong cho nó, không biết do mình vẽ đẹp hay do thông cảm vụ thiếu giấy mà ban tổ chức cho mình giải nhất. He he chuẩn bị đi thi tỉnh nha oai wué.
-Kinh ngiệm lần thi huyện mình toàn vẽ màu cây mà tờ giấy lớn quá vẽ lâu mình mới tìm hiểu thì biết có màu nước bôi nhanh hơn thế là nhân dịp được lên tỉnh xin ba má cho 1 hộp màu nước.
-Cọ thì tự chế chỉ cần cắt 1 nhúm tóc, 1 cái vỏ tuýp kem đánh răng (thời đó vỏ làm bằng kim loại) , và mấy cây đũa tre là mình sản xuất ra 1 bộ cọ (3 cây) đủ dùng. Vào thi tụi trong tỉnh cứ gọi là lác mắt với ông nhớ.
-Từ nhà vào nơi thi có 24km bây giờ mình đi hàng ngày mà hồi đó xa thế ko biết, huyện cử 2 phụ trách đội đưa đoàn gồm 2 vẽ và 2 kể chuyện đem chuông đi đánh xứ người.
-Hội tụ anh tài cả tỉnh vào phòng lại tới khâu phát giấy với chút kinh nghiệm mình dòm ngó ai cầm giấy to thì lại gần nhận nhanh kẻo mà hết thì chết dở, Nhưng hóa ra trong tỉnh mà ko bằng nhà quê vẽ tờ giấy nhỏ tí (A3) mình cũng có phần. Lại còn dặn hỏng thì phát lại (tỉnh có khác tổ chức ngon lành thế).
-Biết địch biết ta trăm trận trăm thắng mình đi lòng vòng nắm tình hình (tờ giấy to vật vã còn bôi kịp xá gì tờ bé tí thế kia) nghe các bác trong ban tổ chức bàn tán chỉ trỏ nào là con họa sĩ này, học trò cưng nhà văn hóa kia mình bắt đầu phát sốt, thôi đường nào cũng thua cứ bôi cật lực vào tới đâu hay tới đó.
-Lần đầu tiên vẽ màu nước lại thêm bộ cọ tự chế quá Pro mình phệt 1 phát dòm thấy đen ngòm, may có cả màu trắng mình đổ cho 1 mớ rồi lấy nước bôi lên quẹt cọ thí xác, ngó ra cửa thấy phụ trách đội của mình đâu mất tiêu (bị trước khi vô thi anh phụ trách nói ảnh còn đứng đó thì may ra bài mình đạt còn ảnh đi mất tiêu thì mình rớt chắc) vậy thì tèo rồi còn gì anh phụ trách cũng có chút khiếu nên mới hộ tống mình ảnh mà chê thì mình chả còn hy vọng.
-Loáng cái tờ giấy mình đầy màu ok xong lại đi dạo thì có 1 bác bảo mình "sao ko nhấn thêm mà đi đâu đấy" mình mà biết nhấn cái gì thì chết ngay tại trận nhưng cũng quay về chổ ngồi chờ bác lơ mình lại đi dòm ngó thấy có thèn vẽ bầu trời đẹp ác thế là mình về cắm đầu vẽ lại cái bầu trời nhưng chả giống thèn kia được, nhìn nó cứ loang lỗ thế nào í thôi kệ.
-Kết quả là cái quả ấy của mình đứng nhất toàn tỉnh, nghe các bác ấy tán là có chiều sâu nhờ biết kỷ thuật loang màu hớ hớ chả biết đường nào mà lần.
-Huyện mình mới điều 1 con uóat vào đón đội đi thi về chứ ko cho đi xe đò nửa (oách nhé) đón cả đội còn có cả đội nghi thức đi theo. Nói chung chả biết các bác í tính toán kiểu gì, 1 con uóat mà đội đi thi đã 4 vị + 2 phụ trách vậy mà 1 ông lái xe với cả 4 nghi thức đội chạy hai mí cây số vào đón thì ngồi vào đâu. Nói chung là ko nhớ nhồi nhét kiểu gì cuối cùng mình ngồi bệt sau thùng xe điên thế không biết.


*Kể lể nảy giờ chủ yếu là này: Mình thì tính chập chạp lại ko muốn bon chen cộng thêm cái vụ thật quá (hôm nào nói cái vụ thật này sau...) nên cái gì mình có cũng ko có trọn vẹn toàn là phải mông má cải tạo lại và đến giờ mình vẫn thấy ổn chưa có gì phải phàn nàn.
Nhưng (lại nhưng diển văn của các bác lớn lớn cũng thế mà) cái đoạn mà ai cũng có thì đến nay mình vẩn chưa có.
-Theo cái sự đọc và nghe ngóng của mình thì vốn chúa sinh ra loài người có sức mạnh hơi bị dã man, sau đó ông nì có hôm ngồi rảnh rỗi mới giật mình vì thí cái bọn người này nó phá kinh quá ko chừng nó quậy lên tới mình thì chít là lá la thế là ngài tách loài người làm hai thế mới sinh ra cái vụ có ông có bà đấy. Và vì lúc này mỗi người còn có mỗi nửa nên ko còn mạnh nửa thế mới phải đi tìm nhau (cho mạnh dể bề phá phách và làm lung tung việc í mà).
-Hông biết cái nửa của Duy đang ở đâu hay là tìm nhầm nửa khác mất thì Duy có mà toi hị hị. Thế nên nay mới lên cái thông báo này mà hỏi bàn dân thiên hạ chứ cái nửa kia của Duy đâu??????








Thơ


Bài thơ này lụm trên net cũng có nhiều bản nhưng mình thích bản này, hình ảnh là do mình ghép vào nhìn cho hay ho tí.








Thứ Ba, 26 tháng 10, 2010

Thấy ....

Một dạo cứ sáng sáng là anh em lại ới nhau đi khi thì Thư viện tỉnh khi thì Diên Hồng (nhà thi đấu tỉnh), khi thì nhà văn hóa lao động tỉnh.
Ấy chớ có tưởng là cái lòng yêu thể thao với cả đọc sách của mấy ông làm tư vấn nó cao nhé bạn thực tình thì đến mấy chổ đấy để café sáng thôi.
Vì sân vườn các nơi này rộng mà ít người đến nên các bác quản lý nghĩ ra trò cho thuê sân làm quán café. Cũng hiệu quả phết sáng nào người xe cũng nờm nợp ra vào cổng mấy công trình này, dân ngoại tỉnh mà nhìn thoáng qua thí phải nể tinh thần thể thao, văn hóa của dân Quảng Ngãi (mới sáng đã đông thế cơ mà).
Mình cũng tham gia vào đội ngũ gây hiểu nhầm này chủ yếu là giá hắn mềm hơn mấy anh sân vườn đầu tư bài bản lại có thể hùng hồn tuyên bố với tụi ở quê “hôm nào tao chả ghé thư viện” đại loại thế.
Ban đầu các quán này gọi bằng căn tin sau làm ăn được các bác ngồi nghĩ ra cái tên nghe kiêu toanh toách ấy. Lúc này quản lý của các bác quản lý thấy không ổn mới ra cái sự cấm ko cho quán café tồn tại trong mấy công trình đất đai thừa thải của nhà nước này.
Thế là kế hoạch lách được thực hiện:
-1: Cứ để nguyên tên quán đấy chỉ có điều quay mặt nó vào bên trong quán (dòm ra thì thấy tên, dòm dô thì không). Chắc chiêu này ko lách được nên 1 thời gian sau thấy thực hiện kế hoạch 2.
-2: Ném béng cái tên luôn cho nó quay lại làm căn tin. Cũng được 1 thời gian sau hình như các bác bên trên đè mạnh quá thế là nghỉ hẳn.
Chậc nghỉ thì thôi vậy bà con lại quay ra bàn tán có phần khen các bác quản lý của quản lý lần này làm en được nói dẹp là dẹp chứ ko lách liếc gì xấc. (dù cái đoạn lách này diển biến cũng hơn cả tháng).
Sáng nay lại nghe thèn bạn làm bên bộ đội alo “tới thư viện café mày” thèn này “mày mơ ngủ hay là lâu quá ko ló mẹt ra khỏi doanh trại mà ko biết vụ dọn dẹp này” Nó kiên quyết bảo ra mình rón rén cưỡi con xe tã ra thì ô là la cái gì thế kia em lại chiễm chệ ở đó có phần diêm dúa hơn xưa có cả cổng riêng nhớ. Kệ các bác quản mới chả lý có bán thì ta cứ uống khà khà.
Mấy hôm sau lại thấy thông báo đi cổng kia (cổng thư viện), mấy hôm sau lại thấy dời cái bảng hiệu vào tít bên trong.
Hà hà lại bắt đầu vòng tuần hoàn đây đúng là phát triển theo hình trôn ốc thật. Lại liên tưởng tới cái dĩa cơm mà dân văn phòng độc thân như mình ngày nào cũng dòm thấy: càng ngày nó càng teo lại tự nhiên 1 hôm ........ ngạc nhiên chưa nó lại to vật vã chớ có banh mồm ra cười lên giá rồi đấy hớ hớ và nó lại bắt đầu quá trình teo dần điều chờ đến ngày .... ngạc nhiên chưa.





Thứ Bảy, 16 tháng 10, 2010

Những phát biểu nhảm của Duy782006 :->>O







-Phát biểu khi 1 buổi sáng đi hớt tóc thì con xe máy dơ hù ngồi chờ:
Tại sao tiệm hớt tóc và tiệm rửa xe không ở cạnh nhau nhỉ?




-Phát biểu khi đi xe buýt Quảng Ngãi - Bình Sơn và ngược lại:
Tại sao gần bến xe buýt không có chổ gửi xe máy qua đêm nhỉ?




-Phát biểu khi ngồi chèo queo 1 mình vào ngày lễ của chị em:
Tại sao không có ngày dành riêng cho cánh đàn ông vậy kà?




-Phát biểu theo cả nhu cầu thực tế và lãng mạn (lấy sáng và ngắm sao):
Tại sao người ta không sản xuất viên ngói bằng thủy tinh?





Thứ Ba, 12 tháng 10, 2010

Cafe hử? ồiiiiiiiiii!

Điệp khúc "Cafe ?" gần như sáng nào cũng vang lên và tùy vào hoàn cảnh mà "thôi" hoặc "rồi" nhưng cái đoạn rồi ấy thì thường xuyên hơn vì nghề tư vấn thiết kế lại nhận money theo sản phẩm nên có phần thoải mái về thời gian tí (tối ta lại cày bù khớ khớ).
Nói cafe cho oai chứ cả năm có khi chỉ uống có vài ly cafe còn thì toàn trà mới cả sữa hoặc nước khoáng đóng chai.
Những lần thật sự cafe thì chủ yếu là đến sau và đối tượng đến trước đã gọi sẳn 1 đen để đó và đối tượng này mình tương đối nể mặt thì "chậc" thôi cố vậy. Sau cái "chậc" này thì là cả 1 ngày đấy cấm có làm gì đc he he, chả biết sao cứ uống cái này vào thì tay chân cứ run tim thì đập mạnh cứ như say ấy (và quan trọng đếch thấy ngon).
Dị ứng nhất những ông (hoặc bà) đi thì lề mề lệch phệt tới nơi thì mọi người chuẩn bị về đến nơi thế nhưng cứ hiên ngang 'ới bà chủ 1 đen" :-( đợi chờ mặc bay, mấy lúc đấy cứ là muốn úp nguyên fin lên đầu hắn điên hết cả người thế nhưng vẫn cứ phải banh mồm nhe nanh ra mà cười lại còn bảo mày cứ từ từ việc gì mà vội (bố mày sắp về mà còn phải chờ từng giọt từng giọt cái mặt bố mày hằm hằm như thế mày ko nhận ra à? Ngu).
Hôm gặp con em (hồi xưa mình thích nó kinh nhưng nó đếch thích mình nên mình bực quá bỏ luôn) nó lại rủ mình đi cafe để lên lớp cho cái vụ nên lập gia đình và cái vụ giữ tâm hồn thư thái gì đấy mà nó mới ngộ ra (chắc đoạn này nó mới mua máy đếm tiền nên có thời gian rảnh nghiên cứu thiền hay cái chi chi đó). Vào quán hai người gọi 1 đen, 1 trà lipton khi đem ra thèn phục vụ nghiễm nhiên ném ly cafe cho mình còn bé kia thì trà .... khà khà, vốn khó tính mình mới bảo nó đổi qua cho đúng làm thèn nhỏ mắt tròn mắt dẹt vừa đổi vừa dòm cái bản mặt mình coi có nhầm ko.
Cafe buổi sáng thì chủ yếu là ngồi tào lao là chính nhưng mà tối thì hiếm nếu có chắc chắn có việc: khi thì nhờ đỡ chuyện gì (chủ yếu là tụi bạn hắm làm nhà), khi thì có người thấy cái mặt mình ở giá hoài tội nghiệp mới lôi đi quảng cáo cho cô này cô kia ...... kết quả thì ko cần thông báo cứ dòm cái lý lịch bên dưới thì biết :->>O, đấy còn chưa dã man có khi đứa bạn ko thân và tương đối cũ réo đi mới ngồi chưa kịp thở thì nó tương cho cái thiệp báo hỷ ặc tủi thân quá. Lại sắp đóng mặt dày đi ăn cưới và nghe lũ bạn đòi nợ ăn. Ngán.... hâyyyyyyyy :-XX<





Thứ Hai, 4 tháng 10, 2010

Scale linetype_scale và htach_scale.

Lisp này gồm 2 tiện ích scale rất tiện khi bạn là dân quy hoạch:
+SCLT: Scale tất cả linetypescale của các đối tượng trong vùng chọn theo tỉ lệ nhập vào.
+SCH: Scale tất cả Hatch scale của các đối tượng trong vùng chọn (tự động lọc đối tượng hatch trong vùng chọn) theo tỉ lệ nhập vào.
Bạn copy nội dung và tạo file lisp hay tải file về cũng được!

(defun c:sclt (/)
(if (= tlscl nil)
(setq tlscl1 2.00)
(setq tlscl1 tlscl)
)
(setq
tlscl (GETREAL (strcat "\nBan muon scale linetype bao nhieu lan: <" (rtos tlscl1 2 2) ">"))
)
(if (= tlscl nil)
(setq tlscl tlscl1)
)
(prompt "\nChon doi tuong muon chinh.")
(setq ss (ssget))
(setq c 0)
(setq N (sslength ss))
(while (< c N)
(setq eT (ssname ss c))
(setq e (entget eT))
(setq dtsckt (cdr (assoc 48 e)))
(if (= NIL dtsckt)
(command ".chprop" eT "" "S" tlscl "" "")
(setq dtsc tlsc)
)
(IF (/= NIL dtsckt) (PROGN
(setq dtsc (* (cdr (assoc 48 e)) tlscl))
)
)
(setq e (subst (cons 48 dtsc) (assoc 48 e) e))
(entmod e)
(setq c (1+ c))
)
(command "undo" "end")
(Princ)
)
;;;;;;;;;;;
(defun c:sch (/)
(setvar "CMDECHO" 0)
(command "undo" "be")
(if (= tlsc nil)
(setq tlsc1 2.00)
(setq tlsc1 tlsc)
)
(setq
tlsc (GETREAL (strcat "\nBan muon scale hatch bao nhieu lan: <" (rtos tlsc1 2 2) ">"))
)
(if (= tlsc nil)
(setq tlsc tlsc1)
)
(prompt "\nChon doi tuong muon chinh.")
(setq ss (ssget '((0 . "hatch"))))
(setq c 0)
(SETQ N (SSLENGTH SS))
(while (< c N)
(setq eT (ssname ss c))
(setq e (entget eT))
(setq dtsc (* (cdr (assoc 41 e)) tlsc))
(command "hatchedit" et "p" "" dtsc "")
(setq c (1+ c))
)
(command "undo" "end")
(Princ)
)

Nhà phố

Con nhà phố tình thương mến thương. Nỏ có đồng mà ún nước nửa. :-(