Thứ Ba, 26 tháng 10, 2010

Thấy ....

Một dạo cứ sáng sáng là anh em lại ới nhau đi khi thì Thư viện tỉnh khi thì Diên Hồng (nhà thi đấu tỉnh), khi thì nhà văn hóa lao động tỉnh.
Ấy chớ có tưởng là cái lòng yêu thể thao với cả đọc sách của mấy ông làm tư vấn nó cao nhé bạn thực tình thì đến mấy chổ đấy để café sáng thôi.
Vì sân vườn các nơi này rộng mà ít người đến nên các bác quản lý nghĩ ra trò cho thuê sân làm quán café. Cũng hiệu quả phết sáng nào người xe cũng nờm nợp ra vào cổng mấy công trình này, dân ngoại tỉnh mà nhìn thoáng qua thí phải nể tinh thần thể thao, văn hóa của dân Quảng Ngãi (mới sáng đã đông thế cơ mà).
Mình cũng tham gia vào đội ngũ gây hiểu nhầm này chủ yếu là giá hắn mềm hơn mấy anh sân vườn đầu tư bài bản lại có thể hùng hồn tuyên bố với tụi ở quê “hôm nào tao chả ghé thư viện” đại loại thế.
Ban đầu các quán này gọi bằng căn tin sau làm ăn được các bác ngồi nghĩ ra cái tên nghe kiêu toanh toách ấy. Lúc này quản lý của các bác quản lý thấy không ổn mới ra cái sự cấm ko cho quán café tồn tại trong mấy công trình đất đai thừa thải của nhà nước này.
Thế là kế hoạch lách được thực hiện:
-1: Cứ để nguyên tên quán đấy chỉ có điều quay mặt nó vào bên trong quán (dòm ra thì thấy tên, dòm dô thì không). Chắc chiêu này ko lách được nên 1 thời gian sau thấy thực hiện kế hoạch 2.
-2: Ném béng cái tên luôn cho nó quay lại làm căn tin. Cũng được 1 thời gian sau hình như các bác bên trên đè mạnh quá thế là nghỉ hẳn.
Chậc nghỉ thì thôi vậy bà con lại quay ra bàn tán có phần khen các bác quản lý của quản lý lần này làm en được nói dẹp là dẹp chứ ko lách liếc gì xấc. (dù cái đoạn lách này diển biến cũng hơn cả tháng).
Sáng nay lại nghe thèn bạn làm bên bộ đội alo “tới thư viện café mày” thèn này “mày mơ ngủ hay là lâu quá ko ló mẹt ra khỏi doanh trại mà ko biết vụ dọn dẹp này” Nó kiên quyết bảo ra mình rón rén cưỡi con xe tã ra thì ô là la cái gì thế kia em lại chiễm chệ ở đó có phần diêm dúa hơn xưa có cả cổng riêng nhớ. Kệ các bác quản mới chả lý có bán thì ta cứ uống khà khà.
Mấy hôm sau lại thấy thông báo đi cổng kia (cổng thư viện), mấy hôm sau lại thấy dời cái bảng hiệu vào tít bên trong.
Hà hà lại bắt đầu vòng tuần hoàn đây đúng là phát triển theo hình trôn ốc thật. Lại liên tưởng tới cái dĩa cơm mà dân văn phòng độc thân như mình ngày nào cũng dòm thấy: càng ngày nó càng teo lại tự nhiên 1 hôm ........ ngạc nhiên chưa nó lại to vật vã chớ có banh mồm ra cười lên giá rồi đấy hớ hớ và nó lại bắt đầu quá trình teo dần điều chờ đến ngày .... ngạc nhiên chưa.





1 nhận xét:

  1. Chao anh,
    That tinh co e ghe tham dc blog nay. E doc cac mau chuyen thay rat vui va thu vi. Khi ghe blog nay e thay a that "Pro" e thuc su ne fuc tai nang cua a. Nhung co mot dieu e ko biet ti gi ve linh vuc kien truc, vi vay a co gang viet nhieu bai hay va hap dan hon cac tac fam truoc nhu: "Te", "That"... E hy vong rang lan sau ghe tham a cho biet "Nua cua a o dau?". Chuc a gap nhieu may man

    Trả lờiXóa