Thứ Năm, 4 tháng 11, 2010

Của Duy đâu ??


1. Bây giờ thấy các bé con học theo kiểu cải cách hay đổi mới chi chi đó mà viết hẳn vào trong sách, cứ học xong thì quyển sách này vứt.

- Mình sinh năm 1978 nghĩa là nguyên đoạn cấp 1 vẫn còn chế độ học lại sách có tổ chức: Nghĩa là sách được phát cho học sinh vào đầu năm học và thu lại vào cuối năm để sang năm lại phát cho lớp sau.

- Sách thì bằng giấy cộng thêm cái công nghệ thời đó thì mấy khi mà đẹp lại trải qua 1 hoặc vài năm dưới sự lật lật mở mở của mấy ông học trò, chỉ cần tưởng tượng thế thì biết nó tã tới cở nào rồi.

- Tất nhiên rồi cũng tới lúc ko còn dùng đc nửa thì sẽ được dặm vào 1 ít sách mới, với cả có khi gặp trúng ông xài trước lười học hoặc cẩn thận thì cũng còn mới thế nên trong đống sách phát ra thì có quyển đẹp quyển xấu.

- Việc phát sách đầu năm thì đúng ra do cô giáo phụ trách phát theo kiểu hên xui nhưng thường thì cô giao cho cờ đỏ hoặc để 1 đống đấy lên tự nhận. Vậy nên cái sự nhanh nhẹn, xông pha mới có dịp mà phát huy, riêng mình không thèm tranh giành với đám phàm phu đó làm chi cứ từ từ có gì nhận nấy nên sách mình nhận về thì hết 99,99% là te tua xơ mướp rồi.

- Hông sao về chịu khó mông má lại tí rồi cũng dùng đc. Hồi đấy khó khăn có đc mấy họa báo Liên Xô (in màu, giấy dày như tạp chí nhà đẹp bây giờ í) là rất hiếm nhưng nhà mình có, lấy hắn mà bọc lại bìa sách dòm bên ngoài cho tươm tất rồi dán dán ép ép xong thì quyển sách ko đến nổi tệ lắm. Mình cứ bằng lòng thế ko thèm tranh giành làm chi (may khi lớn lên mình thoát khỏi thời 2 người mua chung cái quần tà lỏn chứ không thì ở truồng suốt đời).


2. Lúc nhỏ toàn ăn khoai là chính nhưng sao mình học giỏi thế không biết ??? Hình như nguyên 5 năm cấp một mình toàn đứng nhứt he he. Nên việc nhận phần thưởng trước bàn dân thiên hạ với mình là mặc nhiên ko có chi phải lăn tăn.

Đùng 1 cái năm lớp 5 có tới 2 thèn đứng nhứt lại là năm cuối cấp nên đc xuống trường huyện nhận phần thưởng, mình tà tà như mọi khi đến khi dòm lên thất thèn ku nhứt mới kia đã đứng sẳn mà chả hiểu sao 1 lớp có 1 suất đứng thôi. Ừ thế mày đứng đi tao ngồi vậy cuối cùng thì phần thưởng của mình với nó như nhau mổi tội cái mẹt mình ko có trong hình lãnh thưởng.



3. Ngoài ông anh ruột ra lúc nhỏ mình chơi với 1 đứa nửa là anh em nhà cô nhà cậu, ngang ngang tuổi mình. Ông nội nó là ông ngoại mình. Mẹ nó là tiểu thương hay còn gọi là "tư sản mẹt" vào thời đó nên tiền bạc cũng rủng rẻn và nó có nhiều đồ chơi, mình chơi với nó chủ yếu là ké đồ chơi.

- Thèn này được ông ngoại mình cưng kinh (cháu nội lại là đích tôn mà) nên ông hay dẩn nó đi chơi với cả ăn vặt. Lúc đó còn nhỏ chưa biết dị là gì nên mình cứ bám theo hưởng xớ. Nhưng cái đoạn mua đồ chơi cho thì không hưởng xớ được.

- Có lần ông đi Bình Định về mua theo 2 con hổ bằng đất sét sơn màu mình mừng kinh nhưng mà hóa ra của thèn kia tất vì đó là 1 cặp chứ ko phải hai con. Thôiiii bằng đất sét chứ gì vào xóm gốm mè nheo xin lấy 1 cục về nặn ra cả đàn ấy chứ tao chả cần.

- Ko biết do bẩm sinh hay do tự làm đồ chơi hoài mà mình trở thành khéo tay dù có lấy kính hiển vi mà soi thì cấm có thấy 10 đầu ngón tay mình có cái hoa tay nào.



4. Năm lớp 8 trường tổ chức thi vẽ để chọn ra đội hình đi thi huyện mình lọt vào được thế là đi thi toàn huyện, hồi giờ toàn vẽ trên giấy vở tự nhiên vào thi thấy phát cho mổi vị 1 tấm bản đồ (khoảng tầm tờ A1) to vật vã (lật cái lưng trắng lại vẽ lên đó), phát đến mình là thèn cuối cùng (tại lãnh theo kiểu giơ tay mình thì thong thả) ........ tèn ten hết giấy.
-Trong khi mình còn ngồi chờ ban tổ chức kiếm giấy thì tụi kia hì hục vẽ. Tình hình là hiệu sách (cả huyện có mổi chổ này bán bản đồ) hết hàng nên ban tổ chức mới lấy kéo cắt 1 cái hình quảng cáo trong phòng cho mình làm giấy vẽ tờ này là bìa cứng. Cuối cùng mình cũng có tờ giấy để thi với thiên hạ mặc dù tờ giấy này hông giống ai.
-Toát mồ hôi vật lộn với tờ giấy (to quá mà) mình cũng bôi màu xong cho nó, không biết do mình vẽ đẹp hay do thông cảm vụ thiếu giấy mà ban tổ chức cho mình giải nhất. He he chuẩn bị đi thi tỉnh nha oai wué.
-Kinh ngiệm lần thi huyện mình toàn vẽ màu cây mà tờ giấy lớn quá vẽ lâu mình mới tìm hiểu thì biết có màu nước bôi nhanh hơn thế là nhân dịp được lên tỉnh xin ba má cho 1 hộp màu nước.
-Cọ thì tự chế chỉ cần cắt 1 nhúm tóc, 1 cái vỏ tuýp kem đánh răng (thời đó vỏ làm bằng kim loại) , và mấy cây đũa tre là mình sản xuất ra 1 bộ cọ (3 cây) đủ dùng. Vào thi tụi trong tỉnh cứ gọi là lác mắt với ông nhớ.
-Từ nhà vào nơi thi có 24km bây giờ mình đi hàng ngày mà hồi đó xa thế ko biết, huyện cử 2 phụ trách đội đưa đoàn gồm 2 vẽ và 2 kể chuyện đem chuông đi đánh xứ người.
-Hội tụ anh tài cả tỉnh vào phòng lại tới khâu phát giấy với chút kinh nghiệm mình dòm ngó ai cầm giấy to thì lại gần nhận nhanh kẻo mà hết thì chết dở, Nhưng hóa ra trong tỉnh mà ko bằng nhà quê vẽ tờ giấy nhỏ tí (A3) mình cũng có phần. Lại còn dặn hỏng thì phát lại (tỉnh có khác tổ chức ngon lành thế).
-Biết địch biết ta trăm trận trăm thắng mình đi lòng vòng nắm tình hình (tờ giấy to vật vã còn bôi kịp xá gì tờ bé tí thế kia) nghe các bác trong ban tổ chức bàn tán chỉ trỏ nào là con họa sĩ này, học trò cưng nhà văn hóa kia mình bắt đầu phát sốt, thôi đường nào cũng thua cứ bôi cật lực vào tới đâu hay tới đó.
-Lần đầu tiên vẽ màu nước lại thêm bộ cọ tự chế quá Pro mình phệt 1 phát dòm thấy đen ngòm, may có cả màu trắng mình đổ cho 1 mớ rồi lấy nước bôi lên quẹt cọ thí xác, ngó ra cửa thấy phụ trách đội của mình đâu mất tiêu (bị trước khi vô thi anh phụ trách nói ảnh còn đứng đó thì may ra bài mình đạt còn ảnh đi mất tiêu thì mình rớt chắc) vậy thì tèo rồi còn gì anh phụ trách cũng có chút khiếu nên mới hộ tống mình ảnh mà chê thì mình chả còn hy vọng.
-Loáng cái tờ giấy mình đầy màu ok xong lại đi dạo thì có 1 bác bảo mình "sao ko nhấn thêm mà đi đâu đấy" mình mà biết nhấn cái gì thì chết ngay tại trận nhưng cũng quay về chổ ngồi chờ bác lơ mình lại đi dòm ngó thấy có thèn vẽ bầu trời đẹp ác thế là mình về cắm đầu vẽ lại cái bầu trời nhưng chả giống thèn kia được, nhìn nó cứ loang lỗ thế nào í thôi kệ.
-Kết quả là cái quả ấy của mình đứng nhất toàn tỉnh, nghe các bác ấy tán là có chiều sâu nhờ biết kỷ thuật loang màu hớ hớ chả biết đường nào mà lần.
-Huyện mình mới điều 1 con uóat vào đón đội đi thi về chứ ko cho đi xe đò nửa (oách nhé) đón cả đội còn có cả đội nghi thức đi theo. Nói chung chả biết các bác í tính toán kiểu gì, 1 con uóat mà đội đi thi đã 4 vị + 2 phụ trách vậy mà 1 ông lái xe với cả 4 nghi thức đội chạy hai mí cây số vào đón thì ngồi vào đâu. Nói chung là ko nhớ nhồi nhét kiểu gì cuối cùng mình ngồi bệt sau thùng xe điên thế không biết.


*Kể lể nảy giờ chủ yếu là này: Mình thì tính chập chạp lại ko muốn bon chen cộng thêm cái vụ thật quá (hôm nào nói cái vụ thật này sau...) nên cái gì mình có cũng ko có trọn vẹn toàn là phải mông má cải tạo lại và đến giờ mình vẫn thấy ổn chưa có gì phải phàn nàn.
Nhưng (lại nhưng diển văn của các bác lớn lớn cũng thế mà) cái đoạn mà ai cũng có thì đến nay mình vẩn chưa có.
-Theo cái sự đọc và nghe ngóng của mình thì vốn chúa sinh ra loài người có sức mạnh hơi bị dã man, sau đó ông nì có hôm ngồi rảnh rỗi mới giật mình vì thí cái bọn người này nó phá kinh quá ko chừng nó quậy lên tới mình thì chít là lá la thế là ngài tách loài người làm hai thế mới sinh ra cái vụ có ông có bà đấy. Và vì lúc này mỗi người còn có mỗi nửa nên ko còn mạnh nửa thế mới phải đi tìm nhau (cho mạnh dể bề phá phách và làm lung tung việc í mà).
-Hông biết cái nửa của Duy đang ở đâu hay là tìm nhầm nửa khác mất thì Duy có mà toi hị hị. Thế nên nay mới lên cái thông báo này mà hỏi bàn dân thiên hạ chứ cái nửa kia của Duy đâu??????








4 nhận xét:

  1. Biết anh Duy đã lâu tưởng đã ít nhiều hiểu được anh Duy nhưng đọc bài viết này thì mới biết anh Duy cò nhiều tài năng chưa được phát hiện ! ^.^
    Thân

    Trả lờiXóa
  2. he he, đọc bác Duy thấy bác đúng là có khiếu hài hước, tài năng thì đầy mình! Chúc cho bác sớm kiếm được nửa kia của mình cho vui vầy hỉ!

    Trả lờiXóa
  3. E đang học lisp theo hướng dẫn của anh.A viết rất dễ hiểu.Ngó qua bài tự sự này của anh lại thấy quý anh hơn :D.A luôn chậm và thật nhưng a lại luôn là người tới đích chắc chắn nhất.Chúc a sớm gặp người như ý !

    Trả lờiXóa
  4. ^_^ hi hi. Nhờ sức mạnh in tẹc nét sau khi lên thông báo Duy782006 nay đã tìm ra nửa kia của mình.
    -Cảm ơn các bạn thời gian qua đã quan tâm, dè bỉu. :-D

    Trả lờiXóa