Thứ Bảy, 13 tháng 11, 2010

Thật.


-1-Trước nay mình cứ tự nhận là tính mình "thật" nhưng chưa có tổ chức cá nhân nào công nhận. Đến nay thì đã có 1 cá nhân chính thức công nhận danh hiệu này của mình và để thêm phần trịnh trọng danh hiệu này được nâng lên hoa mỹ 1 tí nửa ấy là "thật quá". Chuyện như này:
-Hôm í mình cùng với đoàn giáo dục đi miền núi đầu tư xây dựng trường. Hậu cuộc họp ấy thì như thường lệ lại vẫn là cuộc nhậu. Ở cái huyện miền núi bé như cái lổ mủi ấy thì có 1 quán nhậu đã là may nên toàn bộ các cá nhân kiệt xuất (hay sức) của huyện nhà cũng như nơi khác điều tập trung cả vào đây.
-Khi đoàn vào thì đã có vài xe ô hô đậu trước quán loại mà biển số không màu trắng í.
-Thưa thật với các bác nói đi họp cho oai chứ thực ra cả buổi lon ton ngoài hiện trường đo đo vẽ vẽ nên giờ mình vừa mệt vừa đói trông cho nó đem cái gì lên xơi phát cho nó đở run.
-Nhưng chưa kịp cho gì vào mồm thì bàn ngồi trước bắt đầu chơi xa luân chiến cứ lần lượt từng vị cầm ly qua "giao lưu". Cứ bác nào qua cũng được bác hiệu trưởng giới thiện chức danh nghe cứ búng toanh toách, bên này cứ banh muồm ra cười với uống tính mình xấu ăn lại đang đói như gấu thức ăn trước mặt mà ko có thời gian để làm vài miếng hỏi các bác làm sao mà cái bản mặt nó tươi cho được.
-Các bác trong hội mình chắc cũng thía thôi nhưng điều là dân làm quan có kinh nghiệm trong vụ này nên mặt tươi roi rói. Sau có 1 bác lại sang lần này ko nghe bác hiệu trưởng giới thiệu mà chỉ bảo "bác này thì chắc ai cũng biết rồi", bảo thật mình chả thấy có tí ấn tượng nào là quen bác này cả. Lúc này trong hội mình lại có bác bồi cho 1 câu mình nghe như sét đánh ngang tai. "Ở tỉnh này mà ko biết bác í thì ko phải dân Quảng Ngãi rồi".
-Bậy thật cha này là thi công mà ngang nhiên chuyễn hộ khẩu mình khỏi tỉnh thì loạn. Thế nên cái thèn tôi cũng bưng cái ly bia lên mà cụng với bác (khách í) 1 cái mà phát biểu thiệt thà rằng tui đúng là dân Quảng Ngãi nhưng chả biết bác là ai. Lập tức không khí trên bàn khác hẳn hình như nó hơi sượng lại thì phải, có 1 bác lanh mồm mới vớt giùm mình 1 câu bảo chứ mày ko xem tivi à. Bảo thật với các bác em xem ca nhạc mới cả phim chứ có coi thời sự đâu mà biết bác í là ai. Thế là mình cứ thành thật khai ra như thế, lần này thì bác khách sượng thấy rỏ và đi về bàn từ đó về sau ô là la mặc sức ăn không bị quấy rầy gì nửa, bàn bên ấy cấm có bác nào sang mời nửa mình nghỉ các bác hội mình chắc phải cảm ơn mình lắm lắm nhưng mà tình hình ko có vẻ như mình nghỉ bác nào ăn cũng rón rén mất hết tự nhiên. Trên đường về bác trưởng đoàn (khen) mình 1 phát "thèn này thiệt quá". "Cái người mà ai cũng biết là ai" ấy mà mày "tạt nguyên ly bia vào mẹt" thế thì bằng bóp cổ cái sinh mệnh chính trị của tụi tao rồi. Hơ thế ra thật cũng là cái tội.
-2-Quay 1 tí lại thời sinh viên ...........................................................................................................

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét